Tự nhiên da diết nhớ ai
Tự nhiên ngồi, đứng thở dài ngóng trông
Tự nhiên lòng dạ bâng khuâng
Tự xưa mình vẫn phòng không thế này
Tự nhiên thao thức canh dài
Tự nhiên mong ngóng tình ai thưở nào
Tự nhiên đi, đứng, ra , vào
Tự nhiên cứ vấp ngã nhào bụi gai
Tự nhiên chẳng biết nhớ ai
Tự nhiên thao thức đêm dài bâng khuâng
Tự nhiên ra ngóng vào trông
Tự nhiên thấy nhớ trong lòng nao nao
Hồ Chí Toàn